Sách có sẵn tại Mỹ - Ship trong vòng 2-5 ngày

Đợi Anh Trong Mùa Xuân Ngày Hôm Qua

$18.00
Low stock - 2 in stock, ready to ship
Tóm Tắt Nội Dung

Đợi Anh Trong Mùa Xuân Ngày Hôm Qua

Khi tiếng loa lúc 6h chiều vang lên bài Greensleeves, ý thức của Kanae thực hiện bước nhảy thời gian.

Funami Kanae, người bỏ nhà ra đi từ Tokyo đến hòn đảo Sodeshima xa xôi nơi cậu từng sống, bị cuốn vào một hiện tượng gọi là “Rollback” đưa cậu ngược dòng về quá khứ. Giữa khoảng thời gian hỗn loạn này, người bạn thời thơ ấu của Kanae là Hoshina Akari, người mới gặp lại cậu sau hai năm, đã nhờ cậu một việc

“Tớ muốn cậu cứu anh trai tớ.”

Kanae sử dụng hiện tượng rollback để cố gắng cứu anh trai của Akari, Akito, người đã qua đời vài ngày trước. Tuy nhiên, khi quay ngược thời gian, bí mật của Akari dần sáng tỏ…

Mùa xuân ngọt ngào và cay đắng của hai người bắt đầu.

Mục lục:

Chương một: 3 giờ chiều, ngày mùng Một tháng Tư

Chương hai: 6 giờ chiều, ngày mùng Năm tháng Tư

Chương ba: 6 giờ chiều, ngày mùng Bốn tháng Tư

Chương bốn: 6 giờ chiều, ngày mùng Ba tháng Tư

Chương năm: 6 giờ chiều, ngày mùng Hai tháng Tư

Chương sáu: 6 giờ chiều, ngày mùng Một tháng Tư

Chương Kết

Thông tin tác giả:

Hachimoku Mei:

Sinh năm 1994. Cung Sư tử. Tôi vốn sống ở vùng này đã lâu, nhưng tôi vẫn không biết tiếng nhạc loa vang lên mỗi buổi chiều ở quê rồi là bài gì.

Nếu ai đó biết, xin vui lòng bí mật nói cho tôi.

Minh hoạ bìa: Kukka

Rất vui vì lại được làm việc với một tác phẩm của tác giả Hachimoku Mei

Dạo gần đây tôi đang thích nhân vật Kobihamu.

Hiện tại, Splatoon2 đang nổi trở lại, mọi người hãy cùng chơi nhé!

Trích đoạn sách:

Sau cơn buồn bã và đau khổ đến tột cùng, khi đã phát ốm với việc mắc kẹt trong những suy nghĩ rối ren, tôi chợt ngửa mặt lên trời, và bất ngờ thay, bầu trời trong xanh đến lạ lùng.

Một con diều hâu chao liệng phía cao cao, cất lên tiếng kêu rền rĩ buồn thảm hướng mắt nhìn xuống mặt đất. Bên cạnh nó, vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời buổi sáng tĩnh lặng và êm đềm như vết của một giọt sữa tràn ra.

Tôi hít căng lồng ngực bầu không khí trong lành, để có thể cung cấp đủ oxy cho bộ não kiệt quệ của m.ình. Một cảm giác ẩm ướt lướt qua lỗ mũi, phảng phất trong đó chút hương hoa mận xen lẫn vào mùi muối biển quen thuộc.

Đó là mùa xuân năm tôi 17 tuổi.

Đưa mắt nhìn con đường phía trước và tiếp tục dạo bước, men theo bờ đê, tôi lắng nghe tiếng vỗ đều đều của những con sóng xô bờ. Nếu để về đến nhà thì con đường này khá vòng vèo, nhưng thứ tôi cần lúc này là thời gian để suy nghĩ.

Sự kiện xảy ra đêm hôm qua chính là điểm khởi đầu của tất cả mọi việc, nhưng đối với tôi, nó đồng thời là điểm kết thúc.

Thành thật mà nói, tôi vẫn chưa thể tiếp nhận được hiện thực trước mắt. Tôi tự hỏi liệu m.ình có thực sự ổn với điều này không, hay họa chăng vẫn còn lựa chọn khác đúng đắn hơn mà tôi chưa kịp nghĩ đến? Dù không thể thay đổi thực tại, nhưng tôi vẫn tua đi tua lại trong đầu những sự việc đã xảy ra đêm hôm qua. Càng nghĩ về chúng, tôi càng chìm sâu hơn vào vũng lầy của sự hối hận.

Khi còn đang cố gắng để sắp xếp mớ suy nghĩ rối như tơ vò trong đầu thành một thứ nào đó nên hình thành dạng, tôi đã đứng ngoài cửa nhà m.ình từ lúc nào.

Tôi bước qua cửa rồi đi thẳng về phòng mà không lên tiếng chào bất cứ ai.

Không còn hơi sức để làm bất cứ điều gì, tôi chỉ đơn giản nằm xuống giường và lặp đi lặp lại việc biến nỗi thống khổ trào dâng trong lòng thành từng tiếng thở dài thiểu não.

Không lâu sau, cảm giác buồn ngủ dữ dội ập đến. Nghĩ lại thì tôi đã không chợp mắt được chút nào kể từ đêm hôm trước.

Ngay khi vừa nhắm mắt lại, ký ức về những ngày mà tôi ở bên cạnh Akari chợt lướt qua như một chiếc đèn kéo quân đang xoay tít.

Đằng sau mí mắt, khuôn mặt của Akari cùng với đủ loại biểu cảm khác nhau lần lượt hiện ra – cô ấy tươi cười, lúc thì lại khóc lóc, còn đỏ mặt xấu hổ,

Tôi đã được trải qua quãng thời gian quý giá đó cùng cô ấy. Chỉ cần được ở cạnh Akari thôi cũng đã đủ để khiến tôi hạnh phúc.

Vì thế cho nê

Bất kể phải lựa chọn như thế nào, tôi nhất định sẽ

Ngay sau đó, cơn buồn ngủ đã cuốn phăng ý thức tôi đi.