Xấp xỉ 90 tuổi xuân, Mộng Bích hiểu cuộc đời rất rõ. Dẫu cuộc đời ấy chẳng tha cho bà bất cứ điều gì nhưng lại nuôi dưỡng ký ức của bà chẳng biết bao nơi chốn, biết bao gương mặt, biết bao tình huống được bà lưu giữ trong lòng và kể lại theo cách của riêng mình. Khi bà lấy ra những cuộn tranh, khi bà mê mẩn trải chúng, thì bao nhiêu bức chân dung, bao nhiêu phong cảnh, bao bức cảnh làng mạc bà vẽ là bấy nhiêu cuộc trở về với quá khứ được bà tiết lộ. Mỗi tác phẩm là một câu chuyện, một giai thoại, một kỷ niệm thường là chuẩn xác như thể được in trực tiếp từ ký ức của bà.