DỰA TRÊN MỘT SỰ KIỆN CÓ THẬT!
Một đêm mùa thu hơn 600 năm trước, Côn Sơn trang náo nức đón nhà vua trẻ ghé thăm, đồ ăn được chuẩn bị, váy áo lễ hội xúng xính, đèn lồng được thắp sáng khắp nơi, dân làng tụ tập xung quanh để tận mắt chứng kiến một sự kiện vô tiền khoáng hậu. Nhưng với Nguyễn Trãi, bữa tiệc đó chỉ mang lại hiểm họa, mở đầu cho một sự kết thúc – cái chết của nhà vua trẻ.
Và vì biết mình gây tội, phu nhân Lộ muốn chuộc lại lỗi lầm bằng kế hoạch đưa cậu chủ mới ra đời trốn thoát. Hàng loạt những sự kiện kì lạ đã diễn ra, dẫn theo những cái chết oan ức. Đau đớn và mất mát bủa vây họ như bóng ma quá khứ. Đã có nhiều câu hỏi mà Trần Chi mãi không thể trả lời được.
Cô là người được chọn phải chăng vì cô là người hầu thân cận của bà?
Tai họa nào đang chờ cô ở phía trước?
Người đàn bà bóng đêm phu nhân âm thầm gặp trong vườn vải là ai?
Tại sao phu nhân bí mật mang theo những lọ thuốc bé xíu đến cuộc hầu rượu cùng nhà vua?
Có phải chủ nhân cô là kẻ thủ ác?
---------------------------------------------------------------------
Bên ngoài, những chiếc lá khô chạy nhảy qua khoảng sân như những đốm sáng sống động. Những hạt tròn trên tấm mành nghịch ngợm cọ vào nhau, hợp âm thanh bình trong đêm đến ngay sau đó. Qua khe hở giữa những dải dây màu vàng đậm ấy, khung cảnh cuối cùng đọng lại trước mắt tôi là khóm hoa thường xuân xanh biếc dưới ánh trăng xa lạ. Đã bao năm rồi khung cảnh này vẫn thế mà đôi khi tôi mơ hồ tưởng rằng nó không là thực, nhưng thật ra tất cả đều không thay đổi. Thế giới chỉ thay đổi khi lòng người thay đổi. Chúng tôi vẫn ở đây, một vài người đến rồi đi, một vài người dường như còn không hiện diện trong cuộc sống của chúng tôi nhưng luôn muốn xáo trộn tất cả. Nhưng trên hết chúng tôi muốn dành những điều tốt đẹp cho nhau hoặc ít nhất là tôi đã muốn làm thế với những người khác.
Tôi thở dài, thấy lòng dịu nhẹ. Một khoảng trống đáng sợ đang nhảy múa bên ngoài chợt vỡ ra như lông hồng tan vào đêm tối. Ngày mai sẽ là một ngày mới. Tôi nhắm mắt lại trước khi thiếp đi lúc nào không hay.