Dõi bước theo cuộc phiêu lưu của hai cha con, dấn thân vào cuộc sống hằng ngày đầy rẫy những thách thức, chúng ta có thể đo lường theo chiều kích sử thi về sự tồn tại của họ. Một cuốn sách chan chứa chuyển động và hơi thở cuộc sống.
Françoise Dargent, Le Figaro
Cập bến hòn đảo của Robinson là một trải nghiệm đầy khốc liệt với người đọc. Cùng với hai cha con, chúng ta lạc bước giữa thành phố Liège, nơi đã rất lâu rồi mới được nhắc đến một cách lộng lẫy đến thế, kể từ thời của Georges Simenon.
Anouk Delcourt, ActuaLitté
Hạt nhân của câu chuyện này xoay quanh vấn đề về ngôn ngữ. Laurent Demoulin nghiên cứu và phê bình Roland Barthes trong khi con trai anh không biết ngôn ngữ là gì. Giữa những trang viết lấp lánh đẹp đẽ này, ngay cả những thứ vớ vẩn nhất cũng trở thành một trao đổi của tình thương.
Guy Duplat, La Libre
________
Con trai bạn có-tự kỷ: bạn biết được ý nghĩa sâu xa của cụm từ “niềm vui”. Nhưng bạn không hạnh phúc. Chẳng có ai hạnh phúc trên trái đất này - bạn cũng vậy, bạn không bị ép buộc phải hạnh phúc.
Là một giáo sư văn học không ngại chinh chiến khắp các giảng đường lớn nhỏ để phân tích về sự kỳ diệu và quyền lực mềm của ngôn ngữ, người bố của Robinson hoàn toàn bất lực khi đối diện với đứa con trai có-tự kỷ chỉ lớn lên về thể xác còn trí tuệ thì chững lại.
Là một người lớn không-tự-kỷ sinh ra trong thời đại truyền thông vẫn tôn vinh hạnh phúc là đích đến của đời người, người bố tỉnh táo nhận ra mình không hề hạnh phúc khi có đứa con trai chẳng giống những đứa trẻ bình thường.
Bằng tất cả sự vụng về nhưng đầy can đảm, người bố ấy dấn thân vào hòn đảo cô độc của đứa con trai yêu dấu, một thế giới không được vận hành theo cách ta có thể sử dụng vốn kinh nghiệm và bản năng sẵn có. Băng qua những lát cắt ngắn dài trong cuộc sống của hai cha con, nơi mọi chuyển động bình dị nhất hiện ra trước mắt, đi siêu thị, tản bộ, cùng ăn uống, tắm rửa, chơi đùa, ta nhận ra sự tinh tế nhưng cũng đầy hài hước trong lối viết của Laurent Demoulin - người có khả năng biến những trải nghiệm đau đớn, tuyệt vọng bậc nhất thành một khúc ca dịu êm của tình phụ tử. Trật tự thành hỗn độn, lộn xộn hoá hài hoà, cuốn sách đã khiến chúng ta nhận ra cuộc đời này đủ rộng lớn để chào đón tất cả những khác biệt là một gọi tên của “con người”.