Tác phẩm giành giải thưởng văn học Shin Dong Yup lần thứ 31.
Khởi đầu và kết thúc của tình yêu không bao giờ rõ ràng. Ta có thể tổ chức kỉ niệm ngày bắt đầu tình yêu, một trăm ngày, một năm, hay một ngàn ngày, nhưng để ghi nhớ được ngày đầu tiên tình yêu chớm nở quả không phải việc dễ. Chuyện chia tay lại càng phức tạp hơn. Có nhiều trường hợp mọi cảm xúc đã hết nhưng vẫn không thể chia tay. Ngược lại cũng có nhiều người chia tay nhau khi vẫn còn yêu thương. Có thể người ta sẽ cảm nhận thấy những dấu hiệu nào đó báo hiệu cho sự bắt đầu hay kết thúc của tình yêu, nhưng giống như một câu trong tiểu thuyết, điều đó sẽ “bắt đầu từ những điều cực kì nhỏ nhặt, hoặc tầm thường”.
Đối với tôi điều đó chính là âm thanh. Tôi biết mình đã yêu khi tiếng bật cười, tiếng ngân nga theo một bài hát nào đó, thậm chí cả tiếng ho khan của người ấy cũng khiến tôi thấy thật thân thương. Ngược lại, khi giọng nói đặc biệt của người ấy, hay tiếng người ấy hát, tiếng nhai thức ăn đều khiến tôi cảm thấy khó chiu, là tôi biết tình yêu sắp đi đến hồi kết.
Sống trên đời, có nhiều lần ta phải đối diện với những việc khó khăn đến mức khó lòng chịu đựng nổi. Có những lúc đau đớn vì bị đối xử bất công, oan ức, cũng có lúc sợ hãi đến run người vì những lỗi sai của chính mình.
Vậy nhưng tôi cho rằng dù trái tim có nặng nề, sắc bén đến đâu thì đối diện với thời gian, ai rồi cũng sẽ chấp nhận buông bỏ những vết thương sâu. Cuộc sống cũng giống như quần áo, mặc lâu rồi cũng sẽ phai màu. Điều này thực sự đã an ủi tôi rất nhiều.
Một năm mới lại đến. Tôi muốn cộng cho biết bao nhiêu trái tim đang tồn tại bên trong mình, thật công bằng, mỗi trái tim một tuổi…
Chỉ với những câu từ đơn giản, Park Joon đã mang đến những cảm xúc chân thật nhất, đánh thức những rung cảm dù là nhỏ bé nhất trong trái tim người đọc. Để ta thấy mình không còn cô đơn giữa cuộc sống xô bồ, hối hả của hiện tại, để ta tìm thấy hạnh phúc từ những điều nhỏ bé, luôn hiện hữu xung quanh, giúp chúng ta mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn để vượt qua những bao giông của cuộc đời.
Dù bạn đang bế tắc vì cuộc sống không giống như những điều bạn muốn, hoặc đôi lúc bật khóc vì quá cô độc khi chẳng có ai bên cạnh. Tất cả những cảm xúc buồn ấy, hãy chôn chặt lại. Bởi mọi thứ sẽ chẳng thay đổi. Điều duy nhất bạn có thể làm chính là tự an ủi và cổ vũ chính mình.