“Bộc lộ mặt tối trong tâm hồn là một cách để tôi tự giải phóng bản thân.
Chỉ mong những người thân yêu bên cạnh có thể thấu hiểu rằng, dù xấu hay tốt, đó vẫn là tôi.”
Trong xã hội hiện nay, con người luôn khát khao tìm kiếm những sự đủ đầy về mặt vật chất để rồi quên đi tinh thần mới là thứ cần chăm chút hơn cả. Chúng ta đối mặt với vô vàn nỗi lo trong cuộc sống, lo lắng cái nhìn của người ngoài, lo đối nhân sử thế, lo sống sao cho “tốt” dưới ánh mắt của người đời.
Xin lỗi bạn vì cuộc sống này đôi khi lại khắc nghiệt như thế đấy.
Không ít lần, chúng ta muống buông bỏ, muốn gạt đi tất cả nhưng rồi lại bị hiện thực đánh bại. Ừ, chúng ta mệt đến mức chẳng muốn phải nghe thêm một chút lời khuyên nào nữa, cho dù mang danh nghĩa “Chỉ muốn tốt cho bạn.”
Những mẩu đối thoại ngắn giữa tác giả và vị bác sĩ tâm lý của mình được ghi lại theo một thói quen. Không có bài học nào được đưa ra cả, cũng chẳng được coi là một câu chuyện có hậu nữa. Chỉ đơn giản là đọc để thấy “À, hoá ra cũng có người gặp vấn đề như mình.”, để nhận lại được sự đồng cảm qua từng câu chữ.
Từng nhân vật, là những con người xuất hiện trong những mẩu đối thoại nhỏ giữa tác giả với bác sĩ tâm lý có thể là bất cứ ai trong cuộc đời này. Những nỗi lo hiện hữu mà không chỉ có một mình bạn phải đối mặt.
Nhưng rồi chúng ta rồi sẽ ổn thôi.
Liệu chúng ta có thể ổn hay không?