Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây
Tân Di Ổ tên thật là Tưởng Xuân Linh sinh năm 1981 ở Nam Ninh, Quảng Tây, Trung Quốc. Bút danh Tân Di Ổ là tên một bài thơ nổi tiếng của Vương Duy được cô lấy làm bút danh khi viết cuốn “ Hóa ra anh vẫn ở đây”. Tân Di Ổ là tác giả có nhiều tác phẩm đã xuất bản tại Việt Nam được bạn đọc đón nhận và đánh giá cao. Tân Di Ổ chuyên viết tiểu thuyết hiện đại, đặc biệt về thể loại cho độc giả lứa tuổi trưởng thành. Cô nổi tiếng với những tiểu thuyết về tuổi thanh xuân đầy đau thương mà ấm áp. Phong cách xây dựng nhân vật hiện thực, miêu tả sống động. Lối viết và cách xây dựng nội dung chặt chẽ, thống nhất. Nội dung khá độc đáo, khác biệt, mới mẻ, nhưng đầy trăn trở.
“Hóa ra anh vẫn ở đây” là câu chuyện tình của Trình Tranh và Tô Vận Cẩm - đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Hai người chẳng những chưa bao giờ là một đôi thanh mai trúc mã mà còn là một cặp khác xa nhau về mọi mặt. Anh chàng Trình Tranh giỏi giang, nổi bật, được chú ý trong lớp còn cô nàng Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín. Chẳng ai ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà trái tim anh chàng công tử Trình Tranh ngã gục trước một Vận Cẩm hết sức bình thường.
Trình Tranh yêu Vận Cẩm từ cái nhìn đầu tiên nhưng dù có thông minh, giỏi giang đến mấy tình yêu của chàng thiếu niên này cũng như bao chàng trai cùng lứa tuổi khác ngốc nghếch và nông nổi. Khi Vận Cẩm chán ghét và ngó lơ, Trình Tranh liền đùa giỡn, châm chọc tất cả chỉ vì muốn được cô chú ý đến. Mặc sự săn đón của Trình Tranh suốt những ngày tháng của đời học sinh, lờ đi nụ hôn bất ngờ Trình Tranh dành cho cô trên con đường dẫn về ký túc xá, Vận Cẩm chỉ đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học "coi như trả nợ" nụ hôn đầu và cũng để chấm dứt hy vọng mỏng manh của Trình Tranh.
Lên Đại học, họ càng xa nhau hơn, không chỉ là tình cảm mà còn là khoảng cách địa lý. Nhưng tình cảm của Trình Tranh dành cho Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt lại càng lớn dần lên, âm ỉ không dứt. Anh vượt qua bao xa xôi cách trở đến tìm cô nhưng cái mà anh nhận được là tình yêu của cô bên người mới. Khi Trình Tranh sắp bỏ cuộc vì tình yêu đơn phương vô vọng của mình thì chỉ bằng một câu nói mơ hồ trong cơn say, anh hiểu rằng thì ra tình yêu của mình hóa ra không phải đơn phương.
Những tưởng mọi chuyện đã viên mãn và hạnh phúc. Nhưng yêu nhau dễ dàng, chung sống gian nan. Những tranh cãi trong gia đình trẻ khi sống thử đã nhấn chìm hạnh phúc hai người. Từ lúc này bi kịch mới bắt đầu. Họ bắt đầu cảm thấy như đang đi trên băng, và tình yêu trở thành thứ đá tảng nặng nề vì hai con người quá khác nhau. Một Vận Cẩm luôn im lặng, có tức đến mấy cũng không nói khiến tình yêu nặng nề đến độ Trình Tranh dù từng nói: "Không, anh sẽ không buông tay đâu, cho dù làm tổn thương lẫn nhau thì anh vẫn muốn ở bên em", cũng phải mở miệng: "Chúng mình chia tay thôi, Vận Cẩm".
Xa cách bốn năm, gặp lại là tình cờ hay cố ý??Liệu họ còn có thể quên được nhau, bỏ đi những kỷ niệm và tình yêu đã qua để nuôi những hạnh phúc cho riêng mình? Thời gian có đem hai con người từng thân thuộc nhất trở thành hai người xa lạ? Tình yêu của Trình Tranh cố chấp lại dễ dàng buông bỏ như vậy sao?
Hãy cùng đọc “Hóa ra anh vẫn ở đây” tác phẩm làm nên tên tuổi của một trong những tác gia ngôn tình nổi tiếng nhất tại Trung Quốc – Tân Di Ổ để tìm câu lời.
“Cũng phải, người ta phải luôn nếm trải cái không hạnh phúc
…thì mới hiểu ra thế nào là hạnh phúc…
… Khi còn son trẻ chúng mình cũng đã từng lạc bước
nhưng vẫn ổn, ngược xuôi ngang dọc,
… hóa ra anh vẫn ở đây.”