Lắng Nghe Gió Hát
Mười tám ngày của mùa hè năm hai mươi tuổi, đối với “tôi” là một kỳ nghỉ hè không sự kiện. Bất chấp những tối uống tràn ở quán Jay’s Bar cùng cậu bạn mang tên Chuột hay mối quen tình cờ với cô gái ở cửa hàng đĩa hát, thành phố quê hương ven biển mùa hè chỉ còn là gió trong “tôi”. Những chuyện kể về gió, tiếng gió hát bên bờ biển, và cảm giác tuổi thanh xuân trôi qua như gió. Mười tám ngày ấy đã gói ghém cả quá khứ, hiện tại, tương lai cùng với hoang mang, mất mát và cô đơn…
Trong lời giới thiệu bản in tiếng Anh lần đầu tiên, Murakami nói rằng Lắng nghe gió hát và Pinball, 1973 “chiếm vị trí quan trọng trong những thành tựu” của ông, và rằng “chúng có vai trò không gì thay thế nổi, như những người bạn từ thời xưa cũ”. Vậy nhưng, tuy tác giả có dè dặt đến mấy khi đánh giá hai tác phẩm đầu tay, nhiều độc giả thủy chung của ông có thể chào đón cuốn sách như một người bạn tâm tình kinh điển, đã sớm bộc lộ những gì làm nên chất Murakami trong một hình hài xanh ngát.