Vết thương đã lành, Yến Hà Thanh cũng dần lấy lại được thị lực, tuy không thể giải thích tại sao Tiêu Dư An lại ở ngay trước mắt, nhưng hắn không quan tâm. Hắn không muốn rời đi, hắn muốn mãi mãi ở lại căn nhà tạm bợ trên núi, muốn được một người ân cần chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho mình.